Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Nhưng tìm mãi đến bây giờ chưa thấy
Nửa của tôi ơi, em là ai vậy?
Sao để anh tìm, tìm mãi tên em
Trời dần buông thành phố vào đêm
Sân cỏ đường cây từng đôi ríu rít
Họ may mắn hơn tôi vì họ không cần biết
Nửa của mình hay nửa của ai.
Tôi đi tìm em, vâng tôi đã đi tìm
Và có thể suốt đời không tìm thấy
Nếu không có em tôi đành sống vậy
Không nhặt nửa của ai làm nửa của mình
Cái na ná tình yêu thì có trăm nghìn
Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một
Nên nhiều lúc lầm tưởng mình đã gặp
Nửa của mình nhưng nào của mình đâu.
Không phải nửa của mình, chẳng phải nửa của nhau
Thượng đế ơi! đừng bắt tôi lầm tưởng
Bởi tôi biết khổ đau hay sung sướng
Là đúng sai trong tim nửa của mình
Tôi đi tìm em, vâng tôi đã đi tìm
Và có nơi nào trên đường này đâu đó
Em sẽ đi tìm tôi như thế
Chỉ có điều chưa nhận ra nhau.
Tôi đi tìm, một nửa của tôi
Dày vò khát khao khuyết hao tự thiếu thời
Một nửa tôi, đâu đó xa vời luân lạc
Đôi lúc nhận lầm, lại chia phôi
Trải qua bao cơn chóng mặt.
Nửa tôi, nửa em lại gặp
Em và anh hai nửa con người
Lạy trời đừng nhầm, để lại chia phôi
Lạy trời đừng nhầm, để lại chia phôi.
Em và anh
Hai mảnh ghép cuộc đời
Vô tình ta gặp gỡ
Và anh như ánh nắng
Mang hơi ấm buổi sớm
Tràn ngập tâm hồn em
Bao phủ em ấm áp
Anh tặng em niềm vui
Em trao anh nụ cười
Ta sớt chia nỗi buồn
Có chăng là hạnh phúc !
Ừh thì em yêu anh
Yêu cách anh nhìn đời
Yêu gương mặt lạnh lùng
Yêu cuộc sống của anh
Yêu chỉ vì đã yêu
Em muốn níu con gió
Vì gió mang tình yêu
Và hơi ấm cuả anh
Nhưng anh vẫn là gió
Gió luồn qua tay em
Nhẹ nhàng bay đi mãi
Trả lời em anh nhé !
Sao anh mãi đi tìm
Đề rồi lại cất bước
Đi rồi có ngoảnh lại
Thấy bóng em đợi chờ !
Thôi em nhé xin em đừng khóc nữa
chuyện chúng mình dang dở nói gì đây
tan đêm nay rồi đến sáng ngày mai
em cất bước theo chồng về xứ lạ
uổng công anh mấy mùa qua chờ đợi
thành dã tràng se cát biển đông
em cười lên rùi cất bước theo chồng
anh ở lại khóc từng trang nhật kí
sáng mai em đi pháo hồng ầm ĩ
tim anh sầu mắt lệ đọng bờ mi
em vui duyên còn anh khóc bẽ bàng
thôi nhé vang xin đừng khóc nữa.
Ừ, THÌ EM NHỚ ANH !
Ừ, thì em nhớ anh!
Dẫu anh bảo rằng: “Đừng nhớ,
Đời còn dài, còn nhiều trăn trở
Anh sợ vai gầy gánh nặng
Anh đau!…”
Ừ, thì em nhớ anh!
Vì đêm nay dưới bầu trời đầy sao
em đếm
1, 2, 3…chơi vơi trong hoài niệm
Ngôi sao nào đã lạc mất rồi anh?
Ừ, thì em nhớ anh!
Nhớ cả em những ngày xưa cũ,
Hoa cúc ngày xưa, bây giờ héo rũ,
Biết bao giờ tìm lại sắc màu tươi!
Chúng ta đang qua tuổi hai mươi
Và nỗi nhớ chất đầy năm tháng
Nhưng thời gian chẳng làm dày dạn
Trái tim yêu của một con người
Ai đó nói rằng đời sẽ mất vui
Khi câu thề yêu nhau trọn vẹn
Còn em thì không, em muốn
Đời vui hơn khi ta đi hết cuộc tình
Ừ, thì em nhớ anh!
Dẫu biết nỗi nhớ cũng chỉ là nỗi nhớ
Như ngôi sao xa lạc vào muôn thưở
Biết bao giờ anh thuộc về em
Riêng điều ấy không bao giờ anh biết
Có một lần ... em lỡ hẹn với anh
Chiều vàng xanh nơi góc phố xanh
Em đến gần cánh cửa xanh hé mở ...
Bên bậc cửa có một đôi guốc đỏ
Đôi chân em sao khó bước qua
Chỉ một bước nữa thôi là hết cách xa
Anh gần lắm ... phía bên kia đôi guốc
Chẵng biết vì sao chân em lui bước
Chiều dương xanh bên cánh cửa xanh
Có lẽ nào em lỡ hẹn cùng anh
Đôi guốc đỏ biết rằng em đã tới...
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con, anh ấy là của mẹ
Anh đã quen con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh ấy chỉ yêu mẹ, mẹ ơi!
Mẹ đừng buồn những hoàng hôn, những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Con chỉ là một cơn gió nhẹ
Mẹ là bến bờ thương nhớ của đời anh
Con chỉ là một cơn mưa mỏng manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu trọn đời âm ỷ cháy
Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ, mẹ ơi!
Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
Con vẫn chỉ là người thứ hai
Anh ấy có thể yêu con suốt cả cuộc đời
Nhưng có thể chia tay con, sau ngày mai có thể
Dù có mãi được yêu đến vậy
Con vẫn chỉ là người thứ hai.