Lại sống giả dối với mình rồi, lòng thật buồn, vẫn cười. Uống chén thứ mấy rồi? chẳng biết nữa. "Hát đi, mày hét cũng được, mày im lặng đáng sợ lắm". Cả phòng mình rủ nhau đi hát, 5 cô gái và 1 chai rượi, mỗi người buồn một chuyện.
Đầu nóng quá, buồn ói, cái đầu chẳng muốn nghĩ đến gì. Rượi và nỗi buồn đi với nhau rồi. Uhm, muốn nói chuyện với ai đó, ai? Ai sẵn lòng nghe tôi nói, chẳng có ai cả. Lại ngồi một mình nói chuyện với bàn phím.
Đêm rồi cơ đấy. Uống giải thoát cho tôi với, đêm nào cũng thức thiệc khuya, mấy đứa nói chuyện, cười đã rồi khóc. Đứa nhớ nhà, đứa buồn chuyện cha mẹ, đứa buồn chuyện học, đứa buồn tình. Làm ơn cho viên thuốc ngủ, đêm nào cũng gào vậy.